Review phim P.S. I Love You ( 2007)

Bật video OST này trong khi đọc nhé ;)

Director:

 

Writers:

  (screenplay),  (screenplay)
IMDb : 7.1



Cần bao lâu để quên được một người?
Khoa học chứng minh trí nhớ của ta luôn cần nhắc nhở; nếu chỉ mới nhìn nghe một điều gì đó mà không nhắc lại trong 24h thì bạn hoàn toàn quên mất điều đó. Nhưng nếu nhắc lại 5 phút ngay sau đó, 15 phút sau tiếp tục, 20 phút sau tiếp tục,..., rồi 1 ngày sau...1 tuần sau thì dần dần bạn sẽ không bao giờ quên được.
Nếu bạn ngày nào cũng ở bên cạnh một người, có thể nhìn thấy khuôn mặt người ấy mỗi sáng thức dậy và nghe giọng nói người ấy trước khi thiếp đi, cả đời này bạn sẽ không bao giờ quên được họ. Thế rồi, bỗng nhiên, anh ấy biên mất khỏi cuộc đời bạn, cái con người làm bạn điên tiết, làm bạn say đắm, âu yếm bạn hàng đêm, ôm bạn khi bạn khóc, luôn về phe bạn, ủng hộ bạn ~ ra đi mãi mãi...
Liệu bạn sẽ quên đi
Liệu bạn có muốn quên đi không?
...

Holly Kennedy còn tệ hơn thế trong 3 tuần đầu người chồng của cô - Gerry, chết. Cô không ra ngoài, coi những bộ phim tình cảm cũ kĩ, không tắm rửa, không dọn dẹp nhà cửa. Và cô chìm đắm trong hình ảnh của Gerry, nói chuyện với anh, khóc vì anh và khi sinh nhật 30 của cô đến, cái mốc quan trọng của cuộc đời, cô còn mặc đồ của Gerry nghêu nga hát trong phòng một mình.

Nhưng, có lẽ cô đã quá may mắn khi gặp được Gerry, vì không chỉ biết cách dụ dỗ cô yêu và cưới anh, anh còn dụ dỗ được cô tiếp tục sống và buông anh đi. 
Bằng những lá thư được gửi rất bí mật, anh dần đưa cô ra khỏi căn hộ mà cô chôn chân, giúp cô mạnh mẽ bắt đầu sống tiếp, bỏ công việc mà cô ghét, sống với tài năng mà cô chôn vùi bấy lâu, giúp cô hàn gắn với mẹ của mình, giúp cô có dũng khí tiếp tục yêu và hơn hết là yêu bản thân mình.
Cuộc đời Holly rẽ sang trang khi gặp Gerry, và khi anh mất, anh lại giúp cô lật sang trang mới.
Dear Holly, I don't have much time. I don't mean literally, I mean you're out buying ice cream and you'll be home soon. But I have a feeling this is the last letter, because there is only one thing left to tell you. It isn't to go down memory lane or make you buy a lamp, you can take care of yourself without any help from me. It's to tell you how much you move me, how you changed me. You made me a man, by loving me Holly. And for that, I am eternally grateful... literally. If you can promise me anything, promise me that whenever you're sad, or unsure, or you lose complete faith, that you'll try to see yourself through my eyes. Thank you for the honor of being my wife. I'm a man with no regrets. How lucky am I. You made my life, Holly. But I'm just one chapter in yours. There'll be more. I promise. So here it comes, the big one. Don't be afraid to fall in love again. Watch out for that signal, when life as you know it ends. P.S. I will always love you. - Gerry
Đây thoạt nhìn không phải phim cho mấy đứa đang ế lòi họng nhưng thật ra... các ấy nên coi đi. Vì thông điệp không chỉ là về tình yêu mà còn về việc phải luôn mạnh mẽ. Holly thật sự hạnh phúc khi sống với Gerry, khi anh chết, cô xem như cuộc đời chấm dứt; nhưng sự thật cô vẫn có thể sống tiếp và còn mạnh mẽ hơn, thành công hơn dù không có anh bên cạnh. ( Tất nhiên nhờ những lá thư của anh giúp cô qua giai đoạn khủng hoảng). Và tình yêu, luôn tìm đến, nếu bạn sẵn sàng mở lòng.
Nhân vật Gerry có lẽ là người đàn ông tuyệt vời nhất mà bất kì cô gái nào có được. Bỏ qua cái khoản đẹp zai và thân hình như tượng; anh có một tâm hồn ấm áp, vui tính lạc quan, yêu vợ vô điều kiện dù có bị vợ gây sự thì anh luôn xuống nước trước. Từng lời nói, từng con chữ anh viết cho Holly thấm đẫm tình yêu thương, khiến người xem còn thấy ấm áp lây.
Cái cách Gerry phải lòng Holly cũng quá sức đáng yêu đi. Tui mà sống đời thật thì thế nào cái cảnh đó cũng nạt liền "Hư cấu! Hư cấu hết sức!". Nhưng khi xem phim, sao điều đó lại làm tui dễ chấp nhận đến vậy?

Lâu lắm rồi tôi chưa khóc trong một bộ phim nào, dù xem phim Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh tôi cong chả nhả ra một giọt nước mắt. Thế mà chỉ mới đến lá thư đầu tiên, khung cảnh bình thường ngay vào sinh nhật Holly được đọc lên, lời nói không sướt mướt, thế mà tôi khóc. Có lẽ đoạn đầu dẫn nhập quá tốt, khi thấy họ đã hạnh phúc đến nhường nào, thấy anh là người tuyệt vời ra sao, đột ngột anh biến mất và cô khổ sở ra sao. Bỗng dưng những lá thư của anh xuất hiện cứu cảnh khiến tôi cũng vui mừng hạnh phúc lây mà phát khóc. 
Tất nhiên là sau đó còn vài đoạn khóc tí nữa nhưng có lẽ lần đầu đó là nhớ nhất :)
Dàn nhân vật phụ cũng rất xuất sắc. Đó là người mẹ dù có hơi áp đặt nhưng vẫn yêu con vô cùng - và bà cũng đóng vai trò quan trọng trong công cuộc tìm lại bản thân của Holly. Đó là những cô bạn thân dù hơi phũ nhưng luôn ở bên Holly bất kì lúc nào. Là anh chàng Daniel xui xẻo trong tình yêu hay chàng lãng tử William tốt bụng. Tất cả đều giúp Holly trở lại mạnh mẽ hơn, tỏa sáng hơn.
Phim có một tông màu nóng ấm, dù quay ở Ireland vẫn thấy ấm áp, cảnh quay rất công phu và giúp nhân vật trong việc tạo không khí. Diễn viên Thì cực tròn vai. Đã lâu mình không thấy phim nào của Hilary Swank và Gerard Butler nhưng hai người đã tạo nên một cạp vợ chồng đáng ghen tị nhất trong lich sử phim ảnh :)) với những cái hôn, những ánh mắt đầy tình yêu và lời thoại đáng yêu. 

Âm nhạc trong phim rõ ràng là một thành viên quan trọng (bạn vẫn còn đang nghe OST đấy chứ ?), đầy lãng mạn và sức sống. Mấy bài hát của dân Ireland thiệt quá sức gợi đòn đi :v
Mà sao đàn ông Ireland anh nào cũng hot vậy hè?
Nếu bạn chưa từng xem phim, hãy xem đi và chuẩn bị chút khăn giấy nhé, không thì có thể tìm tiểu thuyết này đọc cũng được. Nghe đồn còn cảm động hơn phim nhiều.
Chúc xem phim zui zẻ ;)
- Choco PoP -

Unknown

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét